liàng liàng qiàng qiàng
踉跄:走路不稳。 走路歪歪斜斜的样子。
明·施耐庵《水浒传》第四回:“头重脚轻,对明月眼红面赤;前合后仰,趁清风东倒西歪。踉踉跄跄上山来,似当风之鹤;摆摆摇摇回寺去,如出水之龟。”
联合式
"你看他走路~的。"
jīng yàn zhī tán
言谈有实践作为根据、切实、可靠。
duān duān zhèng zhèng
形式上、结构上或安排上协调相称,正正规规。
fēn wén bù zhí
形容毫无价值。