chí míng tiān xià
驰:传扬。形容名声传播得很远。
北魏·郦道元《水经注·涑水》:“赀拟王公,驰名天下。
动宾式
chuí míng qīng shǐ
青史:书写于竹简或白绢上的典籍、史册。 名字被载入史册,流传后世。
yán yú lǜ yǐ
律:约束。严格要求自己。
dà shù dǐ xià hǎo chéng liàng
比喻有所依托,事情就好办。